Nỗi buồn mang tên Việt Nam!
(Người viết Đạo diễn Song Chi)
Tôi biết rằng đối với tôi và những người bạn đã tham gia cuộc biểu tình tưởng niệm 34 năm ngày Hoàng Sa bị mất vào tay Trung Quốc ngày 19.1.2008 (19.1.1974-19.1.2008) -một cuộc biểu tình ngắn ngủi trước khi bị dập tắt nhanh chóng, nỗi buồn lớn nhất, sự chua xót lớn nhất đó là vì sao chúng ta không được phép lên tiếng? Nỗi buồn đó tôi cũng đã đọc thấy trong những đôi mắt ngơ ngác của những em sinh viên học sinh trong những ngày 9.12, 16.12 vừa qua khi những cuộc biểu tình của sinh viên học sinh và một số văn nghệ sĩ phản đối nhà cầm quyền Trung Quốc xâm lược Trường Sa, Hoàng Sa đã bị cản trở, làm khó dễ và sau đó là đủ mọi biện pháp đã được áp dụng để ngăn chặn ngay từ đầu. Vì sao? Vì sao chúng ta không được phép lên tiếng ngay cả khi lẽ phải thuộc về dân tộc ta? Có những lúc tình cờ đôi mắt ngơ ngác của một em sinh viên nào đó rơi trúng vào tôi, tôi nhìn thấy nỗi buồn trong đôi mắt em như em cũng đọc thấy sự chua xót trong tôi, và càng chua xót hơn nữa là cả hai cùng có câu trả lời nhưng thể nói lên lời. Thôi em ơi hãy về nhà lo học hành, làm một đứa con ngoan của ba mẹ thậm chí không lo học hành cứ vui chơi tiêu xài tiền của ba mẹ thời gian và tuổi trẻ của chính mình, tham gia vào mấy chuyện này làm gì không có lợi. Còn tôi ơi tôi cũng nên đi về nhà làm công việc của mình lo kiếm tiền lo kiếm danh, tham gia vào mấy chuyện này làm gì không có lợi.Chính cách sử sự của Nhà Nước VN trong suốt những ngày qua đã làm cho bất cứ người dân Việt Nam nào nếu còn quan tâm đến vận mệnh đất nước đều cảm thấy chua xót, cay đắng, nhục nhã. Đồng thời, những ai nếu còn rơi rớt chút ngây thơ do đã được giáo dục theo kiểu một chiều, bưng bít thông tin quá lâu, ắt hẳn cũng tỉnh ngộ ra ít nhiều. À thì ra ngay cả biểu tình bộc lộ lòng yêu nước và là một phản ứng tối thiểu cần phải có của một dân tộc trước họa xâm lăng rành rành trước mắt của một nước khác mà còn “không được phép”, còn bị ngăn cấm thì hy vọng gì biểu tình để phản kháng trước bất cứ chuyện gì là nguyên nhân gây nên sự phi lý, bất công trong xã hội, hoặc đụng chạm đến quyền tự do, dân chủ, quyền con người trong xã hội, hoặc kéo lùi tiến trình phát triển của đất nước và có hại cho vận mệnh của quốc gia, của dân tộc…? Trong những ngày này, trái tim của bao người Việt Nam đang rỉ máu. Nỗi đau bị cướp đất cướp biển ngay trước mắt, nỗi lo họa xâm lăng lâu dài, nhưng đau đớn hơn là thái độ hèn nhát đến không hiểu nổi của chính quyền và sự vô cảm, dửng dưng của rất nhiều người cùng là đồng bào với mình. Có một điều nghĩ cũng lạ lùng, bao nhiêu năm qua, máu xương của dân tộc này đã phải đổ xuống quá nhiều, và những vết thương trong lòng người còn nhiều hơn, một dân tộc như vậy lẽ ra phải ngộ ra, tỉnh ra với một lực phản tỉnh cực kỳ mạnh mẽ để không được phép sai lầm nữa. Vậy mà…chưa bao giờ trong lịch sử, những người lãnh đạo đất nước lại hèn nhát, bảo thủ đến cùng như lúc này-thà mất nước chứ nhất định không chịu từ bỏ con đường sai, không chịu mất quyền lực, và chưa bao giờ mỗi lần con số ít ỏi những người dân Việt dám cất lên tiếng nói lương tâm lại cảm thấy cô đơn, lẻ loi giữa cộng đồng và bất lực như lúc này!
Nếu nói tính cách của con người làm nên số phận thì tính cách của một dân tộc cũng tạo nên số phận của chính dân tộc đó. Dân tộc tôi, bất hạnh thay, là một dân tộc cạn nghĩ, cục bộ, hay chia rẽ, lại thêm chưa hề được hưởng một nển dân chủ thực sự bao giờ nên cũng chưa hề biết sử dụng đúng nghĩa quyền công dân và quyền làm người của mình. Dân tộc tôi, bất hạnh thay, trong mọi lĩnh vực đểu hiếm hoi người tài, chính trị cũng vậy, không có nổi ít nhất một nhân vật biết (hoặc dám) chọn một con đường đi khôn ngoan hơn rộng rãi hơn cho dân tộc, biết (hoặc dám) đặt vận mệnh đất nước, vận mệnh dân tộc lên trên quyền lợi của một giai cấp một đảng phái.
Vậy cho nên em ơi hãy về nhà lo học hành hoặc không học hành thì cứ vui chơi tiêu xài tiền của ba mẹ thời gian tuổi trẻ của em. Còn tôi thì đi làm công việc của mình lo bon chen kiếm chút tiền kiếm chút danh như phần đông những người khác đang sống quanh tôi. Bởi vì nếu em hay tôi hay bạn bè tôi còn tiếp tục bức xúc muốn lên tiếng muốn bày tỏ thái độ công dân lòng yêu nước hay bất cứ một cảm xúc nào khác, sẽ nhận được gì chúng ta đều biết trước. Nhưng sự cay đắng lớn nhất nhiều khi không phải từ những gì chúng ta phải nhận từ phía chính quyền mà từ những người chung quanh.Người ta sẽ nhìn chúng ta như những kẻ rỗi hơi thừa giờ đi làm những việc tào lao, những kẻ thiếu khôn ngoan hoặc cố tình lập dị, hoặc bất tài, thất bại, có điều gì bất mãn cá nhân nên đâm ra bất mãn xã hội, còn nếu ta không thất bại mà lại có chút thành đạt trong công việc của mình, thậm chí thuộc loại có tiền thì chắc là…muốn chơi trội để gây chú ý! Người ta sẽ khuyên chúng ta thôi hãy lo làm việc của mình đi, nếu chưa có bằng cấp thì lo đi kiếm cái bằng đi nếu chưa có tài sản thì lo đi kiếm tiền đi nếu chưa có gia đình thì lo đi lấy vợ lấy chồng đi, làm gì cũng đựơc, chuyện lớn đã có Nhà Nước lo.
Điều gì sẽ xảy ra với một dân tộc đã quen được giáo dục để suy nghĩ theo một chiều, quen sống trong bạc nhược, sợ hãi, luôn luôn tự biên tập, tự kiểm duyệt chính mình, chỉ muốn an thân, gần như vô cảm trước mọi chuyện đang xảy ra ngay trên đất nước mình, mất lòng tin vào mọi thứ và chia rẽ, nghi kỵ lẫn nhau? Điều gì sẽ xảy ra với một dân tộc mà trong xã hội những sự vô lý bất công bất bình thường nhất cũng trở thành bình thường còn điều tốt đẹp, sự tử tế, tính trung thực, lòng dũng cảm lại trở thành hiếm hoi? Điều gì sẽ xảy ra với một dân tộc mà ngay cả khi lòng tự cường, tinh thần tự tôn vừa mới được nhen nhúm đã lại bị vùi dập phũ phàng?
Thôi mà em ơi nghĩ đến những chuyện đó làm gì hãy về nhà lo học hành hoặc không học hành thì cứ vui chơi tiêu xài tiền của ba mẹ thời gian tuổi trẻ của em. Còn tôi thì đi làm công việc của mình lo bon chen kiếm chút tiền kiếm chút danh sống đời yên ấm, rồi nếu có bức xúc lắm chuyện xã hội thì ta có thể chửi đổng trong những buổi ngồi quán café quán nhậu với bạn bè, chửi như thế vừa hả tức vừa được tiếng quan tâm đến xã hội mà lại không thiệt hại gì, ta cũng có thể tha hồ nói về dân chủ nhân quyền tự do trong những cuộc nhậu, nói thôi và đừng làm gì hết.
Nhưng…liệu em và tôi có sẽ chấp nhận sống như thế không? Song Chi
Mời bạn ghé thăm đại thánh địa của các tín đồ túc cầu giáo tại http://tuccaugiao.org
Somehow i missed the point. Probably lost in translation 🙂 Anyway … nice blog to visit.
cheers, Pinched.
Hai Tiếng Việt Nam các bạn nên nghĩ lại đó là Tiếng của Dân Tộc sao 1 đảng dân tộc mà lại sĩ nhục lên cả Quốc Thể .Không thể chấp nhận được người Viết Bài này chưa đủ tư cách nói lên những suy nghĩ .Tôi thấu hiểu nỗi đau thương của các bạn nhưng dân tộc còn đau thương hơn nếu có những con ngươi như các bạn nắm quyền hành các bạn sẽ làm mất đi 1 Việt Nam tươi đẹp
Đất nước các bạn nên tôn thờ,Mấy hội,nhóm,tổ chức của các bạn lập ra để giúp đất nước tôi chẳng thấy đâu toàn là đánh nhau,đối lập chính trị các bạn không biết tranh thủ sự ủng hộ của nhân dân ta.Hai tiếng VN mà các bạn còn cho là sự sỹ nhục thì còn quan tâm đến VN làm gì nữa còn gì mà nói lên lòng yêu nước.Nếu các bạn có bản lĩnh cò tài năng có trí tuệ thông minh hãy làm những gì Tổ quốc cần
Chúng tôi nghĩ các bạn ko sai nhưng cũng chẳng đúng làm như thế nguòi VN không yêu mến các bạn đâu
Bạn song nhi thân mến .!!! Tôi xin tự giới thiệu với bạn : Tôi một Nhạc- công của Bộ tư-lệnh KHÔNG-QUÂN. của chế độ cũ Đã từng là leadear của ban nhạc KHÔNG-GIAN Đã từng học khóa 1 FeLL SYSTEM SHOP của Mẽo. Tôi là Nhạc-sỉ HÒANG-LONG .Tôi đã từng học 2 năm Anh-Ngữ của Bộ Tư-Lệnh AIR-PiLOT . Bạn Tôi là casĩ Sỉ-Phú .Anh-Khoa ,Juli-Quang(con Nhac-si Pham-duy). Xin loi, I think you can not say that < beacaus, you are very very young olds women, you know??may be, I am sory about that OK !! can not to talking about that ,”IF your safety you body, OK ??? ARE YOU VIET_NAMESS WOMEN ??? OK!!! Iwant to say whith you “WE ARE PERSON VIET-NAM ” OK ??
bai van viet ve cai gi nhi?
toi doc chang hieu gi ca
tai sao lai co nhieu nguoi ranh roi di viet nhung cai bai vo bo nhu vay
di an com cai da
Chua thấy ai lại kêu về nhà ă chơi tiêu xài đi, bọn này mà cầm quyền chắc nước nhà tan tành.
SongChi, Nỗi Buồn Mang Tên Việt Nam
-Tôi, lấy tư cách một người Việt Nam, thử hỏi trong lòng ông có yêu nước không? Yêu quốc gia không?
-Thứ nhất: Ông nói Quốc Gia Việt Nam dần mất đi tính tự cường, tự tôn…chỉ vì cuộc biểu tình của ông bị dập tắt, Đáng thương thay, không chỉ suy nghỉ không đúng đắn mà còn quá lệnh lạc.
Thử hỏi nếu ông là nhà cầm quyền, trong trường hợp này ông giải quyết ra sao, Cương quyết chống lại hành động của nhà nước Trung Quốc, mạnh mẻ và quyết liệt, nếu cần sẽ dùng vũ trang à…Tự suy nghỉ lại đi
-Thứ 2: ” Điều gì sẽ xảy ra với một dân tộc đã quen được giáo dục để suy nghĩ theo một chiều, quen sống trong bạc nhược, sợ hãi, luôn luôn tự biên tập, tự kiểm duyệt chính mình, chỉ muốn an thân, gần như vô cảm trước mọi chuyện đang xảy ra ngay trên đất nước mình, mất lòng tin vào mọi thứ và chia rẽ, nghi kỵ lẫn nhau?”
+ Thế nào là giáo dục để suy nghỉ một chiều, tôi nói rằng ngoài trường lớp, ngoài xã hội, truyền thông, sách báo…để nói rằng, tất cả chỉ là suy nghĩ một chiều…
+ Thế Nào là Quen sống trong bạc nhược, sợ hãi…mất lòng tin vào mọi thứ và chia rẽ, nghi kỵ lẫn nhau?”. Tôi nói rõ :Ông bị khủng bố, cướp giật, hành hùng…không có pháp luât bảo vệ không, để rồi mất lòng tin vào mọi thứ, Ông chỉ ra cái bạc nhược sợ hãi mà chúng tôi quen sống cho tôi mở rộng tầm mắt đi. Chia rẽ, nghi kị lẫn nhau-có lẽ chia rẽ thì chỉ có cá nhân Ông thôi, còn nghi kỵ trong cuộc sống thì quá nhiều, đừng có nói ra cái thiếu hiểu biết vậy
Tôi chỉ nói vậy thôi, Ông có thể hiểu hoặc cố tình không hiểu là việc của Ông
Và hơn hết, Ông nên xem lại mình đã có đủ tư cách làm một Người dan Việt Nam chưa đã
Ôi,mấy cái tên vn này,mở miệng ra là đã biết ngu rồi.Thà để chúng nó rên rỉ bức súc mổi ngày,tháng này qua năm khác.
Còn nguyên nhân sâu xa sờ sờ trước mắt,chúng cố tình không hiểu.Nói thiệt,nói chuyện với chúng chỉ muốn dùng tiếng ” Đan Mạch “
Không phải nói chứ mấy người ở nước ngoài có bao giờ biết đến yêu nước đâu… Cha mẹ họ là những con dân việt..họ cũng vậy… họ đi ra nước ngoài ..họ không hiểu gì về đất nước… họ sống và làm việc theo pháp luật của các nước …họ đâu biết ở vIỆT nAM LÀ nước hiện nay có nền chính trị ổn định nhất… còn nói về Xã Hội Chủ Nghĩa..và Tư bản thì cả 2 đều có những mặt tốt và không tốt… ocnf Việt Nam nếu theo phân ticchs chính trị thì vào thời kỳ kháng chiến chống pháp nếu đi theo con đg tư bản chủ nghĩa thì Vieetjj k thể vì có đời nào đánh đổ chủ nghĩa thực dân lại đi lập lại chủ nghĩa đó ở chính nước mình không.. UNESCO công nhận Hồ Chí Minh là Thuộc người tài hiếm có… không phải là những Đảng viên công nhận mà là do chính Thế Gioi công nhận.. Hồ chủ tịch hiên nay bị bôi nhọ danh dự.. nếu về Việt Nam thì dân 9x Việt Nam sẽ cầm dao mà băm các người ra… không có Bác thì không có 9x.. không có không có tương lai đất việt… còn về sai lầm của Nhà Nước và Đảng thì ai cũng có sai lầm… thử hỏi các người có bao giờ k mắc sai lầm… Bác nói.. ai cũng có sai lầm nhưng nếu biết nhận ra sai lầm mà sửa chữa mới là tốt… nếu nhiều đảng thì đảng này mai cầm súng , bạo động bắn đảng kia thì nước không yên , nhà k an toàn lấy đâu ra chỗ chăm lo cho dân chúng, lấy đâu 9X được học tập…
Xin lỗi! Các ông các bà viết bài này có nghĩ đến tình hình của VN không?? Nếu yêu nước thì quay về mà xây dựng chứ đừng có ở hải ngoại mà tuôn lời xỉa xói về quê hương
COI CHUNG O TU MET NGHI DO NGHE. XEM LAI BO LUAT HINH SU DI
Điều 87. Tội phá hoại chính sách đoàn kết [sửa]
Người nào có một trong những hành vi sau đây nhằm chống chính quyền nhân dân, thì bị phạt tù từ năm năm đến mười lăm năm:
a) Gây chia rẽ giữa các tầng lớp nhân dân, giữa nhân dân với lực luợng vũ trang, với chính quyền nhân dân, với các tổ chức xã hội;
b) Gây hằn thù, kỳ thị, chia rẽ dân tộc, xâm phạm quyền bình đẳng trong cộng đồng các dân tộc Việt Nam;
c) Gây chia rẽ người theo tôn giáo với người không theo tôn giáo, chia rẽ các tín đồ tôn giáo với chính quyền nhân dân, với các tổ chức xã hội;
d) Phá hoại việc thực hiện chính sách đoàn kết quốc tế.
Phạm tội trong trường hợp ít nghiêm trọng thì bị phạt tù từ hai năm đến bảy năm.
Điều 88. Tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam [sửa]
Người nào có một trong những hành vi sau đây nhằm chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, thì bị phạt tù từ ba năm đến mười hai năm:
a) Tuyên truyền xuyên tạc, phỉ báng chính quyền nhân dân;
b) Tuyên truyền những luận điệu chiến tranh tâm lý, phao tin bịa đặt, gây hoang mang trong nhân dân;
c) Làm ra, tàng trữ, lưu hành các tài liệu, văn hoá phẩm có nội dung chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.
Phạm tội trong trường hợp đặc biệt nghiêm trọng thì bị phạt tù từ mười năm đến hai mươi năm.
ten cong san dang ghet!mi tu coi la ke yeu nuoc duoc sao?dan toc nay con gi de ma tu hao chu?hay thanh that voi chinh minh ..
nguoi viet nam chang can phai tu hao lam gi…hay lam nhung viec ma cong dong quoc te dang lam…de thay minh dang song trong vu tru nay!con che do cong san u?!do la noi dau cua dan toc nay…no da cuop mat tat ca co hoi cua cac the he tre viet nam..oi! dau xot thay!
toi muon che do cong san sup do…de dem lai niem vui cho dan toc da dau kho qua nhieu…vi tinh thuong va long nhan ai ..xin moi nguoi chung tay dua dat nuoc nay khoi hoa cong san..
1-Đảng cướp cộng sản việt nam đã và đang gây ra biết bao nhiêu hệ luỵ : đến nay nợ ODA,Nợ các ngân hàng thế giới…nợ ngập đầu ….
2-Người Dân Việt phải gánh thuế cho cái đảng cướp cộng sản này nhưng vì đảng cướp cộng sản rất điêu ngoa và gian xảo cộng với các thủ đoạn đê hèn nên chúng nó ém dấu các thông tin trên nên dân việt không biết được ‘bộ mặt gian xảo ‘của chúng nó….
3- Chúng ta phải có tiếng nói và hành độnng để rạch bộ mặt tham nhũng,đê hèn ,bán nước của bọn tập quyền này và lật đổ chúng nó: Bọn cướp cộng sản bất tài,tham nhũng,đê hèn : Đảng cướp cộng sản việt nam!!!